Nguồn gốc thật sự của thế giới xung quanh bạn là gì?

Mọi vật trên thế giới này đều đi theo 1 quy luật đó là "Nhân và Quả".
Có cái này thì mới xảy ra cái kia.
Nhưng điều cơ bản nhất mà bạn cần biết đó là tính "Không"
Tôi giơ một cái bút lên và hỏi bạn, "Cái gì đây?"
"Cái bút" bạn trả lời rất nhanh.
"Vậy nếu bây giờ có một con chó con đi vào phòng và tôi để cái này trước mũi của nó, nó sẽ làm gì?"
"Tôi cũng chịu, chắc là nó sẽ nai cái bút" có thể bạn sẽ trả lời như vậy.
Vậy "Thế thì con chó coi cái bút là gì?"
"Chúng có thể cho rằng nó coi cái bút là đồ chơi".
Đây chính là bước đầu tiên trong việc am hiểu về tính "Không".
Bây giờ chúng ta hãy đi xa hơn một chút!.
Vậy "Ai đúng - con chó hay con người? Thứ này là cây bút hay là đồ chơi?"
"Tôi nghĩ là cả hơi: với tôi, nó là bút; còn với con chó, nó là đồ chơi".
"Hay lắm! Động vật cũng có quyền mà. Như vậy cả hai đều đúng. Thứ này vừa là bút vừa là đồ chơi, tùy vào người quan sát. Giờ đến câu hỏi khác. Nếu tôi đặt thứ này lên cái bàn, và cả bạn cùng con chó đều ra khỏi phòng, thì lúc này nó là cái gì - cái bút hay đồ chơi?".
"Ừm, nếu tôi và con chó đều không ở đây để coi nó là cái này hay cái kia thì tôi nghĩ, chúng ta sẽ phải nói rằng nó không là cả hai - lúc này, nó không là cái bút mà cũng chẳng là đồ chơi. Nhưng nó sẽ có khả năng trở thành cả hai thứ đó, tùy vào việc con chó hay con người bước vào phòng."
Rồi, bây giờ bạn đã hiểu rồi đó; bạn đã hiểu được ý tưởng rất khó là tính "Không". Đây là ý tưởng cực kỳ cần thiết trong việc tạo ra nguồn gốc của mọi thứ, từ những đồ vật, khả năng của bạn đến tạo ra các mối quan hệ hoàn hảo. Hãy thử xem ý nghĩa của "Không" ở đây là gì nhé. Ở đây, "Không" không có nghĩa là mọi thứ đều màu đen, khong có gì là không có gì, hay chẳng có gì là quan trọng.
Cái thứ đặt trên bàn sau khi cả người và chó cùng rời khỏi phòng chính là "Không". Bởi vì nó trống không - giống như cái màn hình trắng xóa xuất hiện trước khi chiếu phim vậy. Tất cả mọi thứ xung quanh chúng ta, và tất cả mọi người trong đời chúng ta, đều như vậy: không, trống không, không là gì cả. 
Ví dụ như việc bạn nghĩ về cô bạn gái cuối cùng của mình, bạn có thể cảm thấy buồn, nhưng với nhiều người khác, họ nghĩ là họ cũng khá được đấy. Họ cũng giống như cái bút kia thôi: vấn đề chỉ là bạn nhìn cái gì - và ai đang nhìn.
Bạn hãy hình dung rằng:
"Giờ một tay bạn cầm bút, giơ nó trước mặt, và lấy tay kia chỉ cho tôi xem cái bút đến từ phía của nó hay phía của bạn".
"Nó đến từ tôi, nó phải đến từ tôi chú. Còn đồ chơi thì đến từ con chó."

"Đúng vậy. Nếu cái bút đến từ phía của nó thì khi đó, con chó sẽ phải coi nó là cái bút... thậm chí có khi vồ lấy nó rồi viết một bài thơ cũng nên - một bài thơ dành cho người bạn gái của nó chẳng hạn, "Em có cái đuôi thật đẹp!". Ví dụ vậy. 
Vậy ở đây chúng ta đã hiểu: cái bút đến từ phía chúng ta. Bản thân nó cẳng phải là cái bút cũng chẳng phải là đồ chơi; nó trống không, nó không là gì cả. Và khi mình nhìn thấy một cái bút thì chắc chắn nó phải đến từ tâm trí mình.
Đến đây thì bạn hiểu về cách mình đang nhìn nhận về một ai đó nó đến từ đâu không?. Đến từ bạn hay đến từ người kia?.Người kia có thật sự là như bạn nghĩ không?.
Hãy cùng suy tư về việc này nhé.
-Lê Hiếu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khi Chúng Ta Muốn Chúng Ta Sẽ Tìm Cách, Khi Chúng Ta Không Muốn Chúng Ta Sẽ Tìm Lí Do

Thật ra, ít ai trong chúng ta thừa nhận mình đã kiếm cớ này cớ nọ. Thay vào đó, chúng ta vẫn xem chúng như những sự giải thích đúng đắn, hợ...

Instagram